Ðỗ Ngọc Trâm - Cứ hết mình, cuộc sống sẽ thấy thú vị!
Ðôi mắt mở to thông minh, đi nhanh, nói thẳng, nữ doanh nhân 8X này luôn tạo cho những người đối diện cảm giác dễ chịu ở sự chân thành và gần gũi. Tuy tuổi đời còn rất trẻ nhưng Trâm đã từng giữ NHIỀU vị trí CAO trong các tập đoàn, công ty lớn với rất nhiều kinh nghiệm trên thương trường. Câu chuyện của tôi và Trâm xoay quanh một đề tài chị rất tâm đắc và cũng là kinh nghiệm lớn tích lũy từ những năm tháng trên thương trường: cộng sinh trong kinh doanh và trong cuộc sống.
Ðỗ Ngọc Trâm - Giám đốc Thương hiệu Công ty GlaxoSmithKline Việt Nam |
Trước khi làm Giám đốc Thương hiệu cho nhãn hàng Panadol của Công ty GlaxoSmithKline Việt Nam, được biết chị làm Giám đốc Marketing cho một công ty… thuốc lá. Giữa hai sản phẩm, một để chữa bệnh, một có thể… gây bệnh, chị có thấy những giá trị công việc của mình có… tréo ngoe theo không?
Nghe ra cũng tréo ngoe thật và có những điều bỡ ngỡ ban đầu trong những bước chuyển tiếp, nhưng mọi cái có sự thú vị riêng của nó. Tuy sản phẩm khác nhau, tính cách công việc cũng khác nhau nhưng ý thức công việc tôi vẫn luôn tuân thủ: mình phải biết cân bằng đạo đức kinh doanh và trách nhiệm với cộng đồng. Ðưa một sản phẩm đến với người tiêu dùng đồng thời mình cũng phải chịu trách nhiệm trước điều mình nói ra. Giữa sản phẩm và cộng đồng, tôi phải cân bằng, làm sao công việc của mình được tốt nhất nhưng cũng làm sao để người tiêu dùng có lợi nhất.
Việc tiếp thị một sản phẩm dù đó là sản phẩm gì, tôi luôn xác định rõ ràng, về công việc nếu mình không làm thì người khác cũng làm. Nhưng về lợi ích của người tiêu dùng, tôi tuân thủ theo nguyên tắc đạo đức nghề nghiệp của tôi. Cái đích là mình đem đến những sự lựa chọn.
Nói về sự lựa chọn, tôi được biết ước mơ của chị từ nhỏ là muốn theo nghệ thuật chứ không phải theo kinh doanh. Có phải ngay bước hướng nghiệp, chị cân tính rất kỹ những được mất của hai ngành và cuối cùng chọn lựa những điều… tỉnh táo hơn?
Ðã gọi là sự lựa chọn thì ai cũng muốn có sự lựa chọn đúng. Khi đặt trên bàn cân, mỗi người cũng có cái lý của mình nhưng cũng có những người, phải qua một quá trình trải nghiệm mới biết mình chọn nhầm hay chọn đúng. Riêng tôi, ước mơ theo nghệ thuật từ nhỏ là có. Tôi thích mặc quần áo đẹp, đi đi lại lại trước gương và lẩm nhẩm đôi câu thoại của một vở kịch hay một bộ phim nào đó. Nhưng rồi tôi cũng sớm nhận ra, nhan sắc tôi không phải nổi trội và đặc biệt là chiều cao rất khiêm tốn, nên có đi theo nghệ thuật cũng chẳng kiên nhẫn nổi.
Và phải cảm ơn ba tôi, ba hướng tôi theo con đường kinh doanh. Tôi học song song hai trường: khoa Tài chính - Ðại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh và khoa Ngữ văn Anh - Ðại học KHXH&NV. Trong suốt thời gian học, tôi không sốt sắng mình sẽ làm gì về sau. Cho đến khi ra trường, tìm cơ hội việc làm, tôi bình tĩnh nhận ra: mình có rất nhiều thứ để khám phá chính mình. Sự trưởng thành từng bước trên thương trường làm tôi thấy rõ hơn đường hướng của ba tôi là đúng. Nhưng để chứng minh một đường đi đúng trước hết phải có kiến thức và kỹ năng giao tiếp chuyên ngành. Ðược hay mất đều ở chỗ mình có gì thôi anh ạ.
Còn nữa, môi trường làm việc cũng rất quan trọng. Bởi có những người lựa chọn đúng đường đi nhưng sai môi trường cũng là những người thất bại. Và chị, đã từng làm việc ở những môi trường khác nhau, làm thế nào để giữ được sự vững chắc trong từng bước đi?
Ðể đi một chặng đường như bây giờ tôi cũng trải qua những thời kỳ vất vả. Cái điều lo ngại nhất của một người trẻ mà giữ những vị trí quan trọng, là luôn chịu những thị phi không hay, rằng con bé đó làm sao mà được như vậy, phải làm gì đó với ai đó nọ kia. Lúc đầu tôi sốc, nhưng rồi kịp bình tĩnh để chứng minh hiệu quả công việc và sự trong sáng trong cách sống, cách nghĩ của mình.
Tôi biết thương trường cũng không đơn giản chỉ là thương trường, phải nghĩ nó là cuộc sống của mình thì tự mình biết được mình phải sống như thế nào. Tôi thấy mình chân thành và hết mình, còn ai muốn làm gì, nghĩ sao đó là việc của người ta. Họ nói chán thì thôi, mình cứ việc mình thì mình làm.
Nhưng bất cứ ở môi trường nào thì sự cộng sinh cũng rất quan trọng. Nếu chỉ nghĩ cho mình, và phớt lờ, thì làm sao công việc hiệu quả bởi “một ngôi sao” đâu có đủ “sáng đêm”?
Anh nói đúng. Công ty trước của tôi như một xã hội thu nhỏ với nhiều mặt người, đa nhân cách. Tôi phải hiểu môi trường để chọn một cách sống, một cách xử sự chứ không tách mình ra khỏi môi trường. Con người ta sẽ bị văng ra khỏi môi trường nếu mình không chân thành. Quan điểm của tôi trong kinh doanh là luôn phải sống cộng sinh. Công việc ở công ty bây giờ giống như một gia đình và tôi luôn phải học hỏi. Bởi tôi thường xuyên phải làm việc với những người ở những chuyên ngành khác, đặc biệt là các dược sĩ. Mình làm phần việc của mình là đương nhiên nhưng để tốt hơn, phải học hỏi và nhờ sự tương hỗ khi cần thiết. Tất cả đều với một thái độ cầu tiến và chân thành, sẽ cảm thấy mọi thứ nhẹ nhàng thôi.
Khi làm việc cho nhãn hàng Panadol, công ty thường xuyên có những hoạt động cộng đồng để mang thuốc đến vùng sâu vùng xa trong những dự án riêng. Tôi đã học được ý thức cộng sinh khi giao tiếp với cộng đồng và tôi thấy rằng mình được nhiều. Và tôi luôn nhìn lại mình trong những chặng đường 2 năm, và kiên quyết 2 năm sau không thể thua 2 năm trước.
Nhưng công bằng mà nói, làm việc cho một thương hiệu đã rất phổ biến và cần thiết như vậy cũng là một điều may mắn. Nếu theo cách nghĩ thông thường thì giám đốc thương hiệu chắc cũng không phải… động não nhiều?
Ðúng Panadol có danh tiếng từ lâu và luôn có mặt khi mọi người cần, và có mặt trong tủ thuốc gia đình nhưng trách nhiệm cộng đồng của một doanh nhân khi tiếp thị thương hiệu không phải là điều… không động não. Phải có những ý tưởng. Ví dụ như với các nữ doanh nhân chẳng hạn, tôi cũng phải nghĩ sao để sản phẩm luôn có mặt trong các giỏ xách của họ và trở thành một người bạn thân đúng nghĩa khi họ ốm đau (cười).
Câu hỏi cuối, một người trẻ dù thành công đến mấy, khi giao tiếp công việc cũng không dễ dàng thuận lợi. Với chị thì sao?
Ðiều này chỉ đúng một nửa. Ðành rằng một số người vẫn nghĩ tôi thiếu kinh nghiệm và đôi khi tôi cũng phải tự làm mình già đi, nhưng không phải cứ bôi son trét phấn mà tôi chỉ bớt sự nhí nhảnh của mình đi thôi. Nhưng nói thật, nếu mình hòa đồng và chân thành thì sẽ phá bỏ được những rào cản.
Quan niệm về những giá trị không thật
Những tưởng Ðỗ Ngọc Trâm hồn nhiên vô tư với con đường kinh doanh bằng phẳng của mình hóa ra cũng lắm nỗi niềm. Trong gia đình, Trâm là chị cả. Sau còn một người em trai. Mẹ mất sớm, Trâm vừa như người chị, như là người mẹ, đồng thời như là người bạn của em để gần gũi những lúc vui buồn.
Về sự nghiệp, Trâm cho rằng, phụ nữ cũng phải có tham vọng nhưng phải chính đáng, làm gì cũng để mình cảm thấy giấc ngủ được ngon, lòng không chút áy náy là được rồi.
“Tôi thích những giá trị thật. Có người trách sao bấy lâu nay người ta yêu phải người không tốt. Nhưng tôi nghĩ, cái sự không thật thực sự khi chân dung người kia lộ ra. Còn khi chưa lộ, người kia vẫn được sống trong cảm giác của những điều tốt đẹp, sao phải phủ nhận? Ðấy là chưa nói con người luôn thay đổi, nay tốt mai xấu và ngược lại. Cứ nhìn như vậy để không phí sức, phí đau buồn vào những thứ thuộc về lẽ tất nhiên”.
Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện!
Nguồn: Tạp chí Nữ Doanh Nhân
THÔNG BÁO KẾT QUẢ VÒNG 2 - IPL SCHOLARSHIP KHÓA 8
Kết quả Vòng 2 của kỳ tuyển sinh IPL Scholarship Khóa 8 đã được gửi đến tất cả các ứng viên qua email mà ứng viên...
THÔNG BÁO KẾT QUẢ VÒNG 1 - IPL SCHOLARSHIP KHÓA 8
Kết quả Vòng 1 của Kỳ tuyển sinh IPL Scholarship Khóa 8 đã được gửi đến tất cả các ứng viên qua email mà ứng viên...
THÔNG BÁO ĐÓNG CỔNG ĐĂNG KÝ DỰ TUYỂN
IPL Scholarship cảm ơn các bạn đã quan tâm và đăng ký dự tuyển IPL Scholarship Khóa 8. Hạn chót gửi Hồ sơ dự tuyển...
IPL INFO SESSION - Học "Lãnh đạo Khai phóng" là học gì?
Buổi Info Session này cũng sẽ làm rõ các “Q&A” về IPL Scholarship Khóa 8 đang tuyển sinh. Tại đây, các doanh nhân trẻ...